27/9/07

SẬP CẦU CẦN THƠ- Vĩnh biệt Lê Hiến Chương!


Sau Trung thu một ngày, niềm vui của trẻ con chưa dứt thì cả nước lại gánh chịu tang thương- cầu Cần Thơ đang thi công bị sập. Hàng trăm con người đang làm việc trong phút chốc bị chôn vùi.
Đau đớn thay trong những người xấu số lại có anh Chương - anh họ của chồng mình, không thể tin đó là sự thật.
Biết nói gì đây, ở trong cuộc mới thấm thía nỗi đau khi mất đi người thân. Bất chợt thấy sợ quá, con mình bị té đau hay xướt da là đã thấy xót rồi, đằng này, nuôi con ăn học hơn 20 năm, vừa mới ra đời vừa trưởng thành thì lại ra đi mất rồi...
Trách ai đây, lỗi do ai, tại sao lại để xảy ra sự cố lớn như thế?! Đây là cây cầy dây văng lớn nhất Việt Nam và Đông Nam Á mà.
Mới hôm qua còn nghe anh nói anh cười, biết bao dự định kế hoạch cho tương lai chưa thực hiện, giờ thì hết rồi, hết thật rồi.
Bàng hoàng, thảng thốt, đau đớn cho cả đại gia đình.
Mong mọi người bớt đau thương, sớm được bình an! Thôi đành nghĩ là "Sống chết có số" vậy.

26/9/07

Tết Trung thu


Hôm qua là trung thu, Cà Na ở dưới ngoại, chiều đi làm về ba mẹ ghé thăm con, mới có một ngày mà nhớ con không chịu được, bé con có nhớ ba mẹ không nào?! Mà ở nhà ngoại mẹ thấy con vui hơn, chắc là có nhiều người để chơi với con, có anh hai, anh ba, dì Tiên, rồi chị Thỏ nữa... vui quá mà.
Hôm qua con bị phỏng ngón tay, do lần đầu tiên thấy ngọn lửa nến con tò mò sờ thử, nóng quá con khóc, cứ đưa ngón tay lên méc mẹ. Mẹ nói không sao, đó là lửa nóng lắm con đừng đụng vào, không biết con có hiểu không nhưng mẹ thấy con nguôi nguôi đi. Nói vậy chứ mẹ cũng xót lắm, nhìn ngón tay bé xíu đo đỏ lên thiệt là tội!
Tối ngủ nửa đêm mẹ bậc dậy hỏi ba "Con đâu rồi?" làm ba hết hồn, lúc đó mẹ nghĩ là mẹ vẫn tỉnh, mẹ chợt nhớ điều gì đó, hay mẹ mơ thấy con?! không hiểu làm sao nữa
Hôm nay chắc rước con về thôi!

24/9/07

HAHA CON BIẾT ĐI RỒI

Thế là Cà Na của mẹ đi được rồi, bao nhiêu chờ đợi cuối cùng con cũng tự mình cất bước chân đầu tiên. 15 tháng rưỡi, chà kể cũng hơi chậm nhưng không sao, bù lại con nói được nhiều so với các bạn cùng lứa. Mẹ vui ghê, ba cũng vậy, ba bảo mẹ gọi điện về cho ông nội (vì ông nội rất hay gọi điện thoại vô hỏi thăm, hỏi con đã biết đi chưa, làm ba mẹ sốt ruột quá chừng luôn!). Hihihi mẹ mắc cười ba quá, ba hỏi mẹ chứ con biết đi rồi mẹ có vui không, khỏi nói là mẹ mừng thế nào rồi, ba hỏi sao lạ quá (chắc tại mẹ làm ra vẻ bình thường ấy mà) khen quá thì không nên đâu, nhưng dù gì thì con mẹ cũng giỏi lắm! (trộm vía, trộm vía)