
Bao yêu thương dành tặng chị vào ngày của riêng mình. Thổi ngọn nến số 6, thế là chị bước qua tuổi thứ 7 đầy mới mẻ, xinh tươi.




Tuổi mà chị phải xa rời mái trường Mầm Non đã gắn bó với chị suốt những năm tháng bé bỏng, từ khi còn khóc hết nước mắt khi phải đi học, đến lúc biết chia sẻ buồn, vui cùng bè bạn thì đã phải nói lời tạm biệt.



Chia tay rồi, lưu luyến lắm, rưng rưng lắm ánh mắt của các bạn trao nhau.

Thôi chào nhé, trường lớp ơi, bạn bè thân thương ơi, các cô yêu quý ơi...


"Tạm biệt búp bê thân yêu
Tạm biệt gấu Misa nhé
Tạm biệt Thỏ trắng xinh xinh
Mai em vào lớp Một rồi
Nhớ lắm, quên sao được
Trường Mầm non thân yêu"

Mai này ai còn nhớ ai nhỉ?!



Niềm vui chóng vánh qua đi, còn một mình là nhớ lắm í
Qua bảy tuổi là lớn thực sự rồi. Giã từ cái thời còn được gọi là một em bé Mầm non, bước sang cấp 1 là thành một học sinh Tiểu học. Học sinh rồi đó, cũng oai oai nhỉ?! Vì chẳng còn ai chăm bẵm từng miếng ăn, giấc ngủ nữa. Chẳng ai nhắc nhở từng li từng tí, dạy cách đánh răng thế nào, rửa tay ra làm sao?Chẳng ai còn cột tóc cho mỗi khi ngủ dậy... Mọi thứ đều phải tự lập hết. Rồi ai cũng phải vậy, có khó khăn mới trưởng thành cơ mà...

Ừ, tròn 6 tuổi tức là đã bước sang tuổi thứ 7. Người lớn hơn, song vẫn còn mê Gấu bông, Thỏ trắng... Ai cấm mình giữ mãi nét hồn nhiên, ngây thơ đâu phải không nào?



Lên 7, người ta cảm nhận về mình với mọi người xung quanh hơi bị tự cao "Sao con thấy con cũng bình thường thôi mà sao ai cũng nhìn con hết vậy ba?" khi người ta cùng ba đi ăn cưới í

Chúc mừng chị thêm tuổi mới, luôn là chị Hai tốt và học giỏi, chăm ngoan nha con. Yêu "người phụ nữ trưởng thành" của mẹ!