25/12/07

Vẫn còn ở bệnh viện


Tình hình là đến hôm nay vẫn còn nằm viện. Bác sĩ chẳng cho biết là con bị bệnh gì, chỉ nói đang theo dõi. Ba sợ con bị bệnh gì đó nguy hiểm, lo lắng rạc cả người vì mấy ngày trước bs có nói máu không được tốt. Mấy người này chả giải thích gì cả, cứ nói cái kiểu này ai mà không lo lắng cho được. Mẹ có nhờ cô Xuân làm trong bv này hỏi thăm dùm thì bảo không sao, nếu SXH ở hết 6 ngày khỏe lại mới được về. Yên tâm một chút nhưng vẫn rất lo. Nhìn tay chân con đầy dấu chích, lấy máu bị bầm tím mà xót xa, nhất là mỗi khi xuống phòng khám là con quay mặt đi, nói “đau đau”. Mẹ biết con đau lắm, mẹ phải cứng rắn giữ tay chân con an ủi “nhanh thôi con, chích để mau hết bệnh về đi chơi công viên, đi thú nhún, tàu lửa… nghen con”, không là mẹ đã khóc theo con rồi.
Ăn cơm bviện, ngủ bv… cả nhà. Mệt mỏi, bực bội không chịu được. Mấy cái bv công này biết bao giờ mới khá nổi. Phòng dịch vụ gì mà thấy ghê, chật chội, xuống cấp, dơ… mà phải chờ một ngày mới có được. Muỗi bay lượn nhan nhản khắp nơi, vô đây ai không bệnh cũng thành có bệnh luôn! Còn thái độ phục vụ thì ôi thôi, cũng như ban phát và xin xỏ. Căn tin hả, như mấy chục năm về trước, người bán là thượng đế chứ không phải khách hàng, giá cả thì “trên trời” mà ai cũng phải mua. Rốt cuộc thì chỉ có bệnh nhân là người thiệt thòi nhất. Thế mà cũng vì con, vì cái sự uy tín của một bv nhi lớn như thế này, để được yên tâm là con mình được chữa trị tốt, và ba mẹ lại dấn thân…
Ba còn đùa là Noel này mình được đi du lịch, ở “resort nhiều sao” luôn đấy, hu hu hu...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

trangpinky@yahoo.com