**Ở hai đầu nỗi nhớ (nhà mình và nhà ngoại):
-Alô con hả?
-Dạ
-Ba chào con
-Con chào ba
-Con đang làm gì?
-Con đang chơi (thường thường)
-Con ăn cơm chưa?
-Dạ rồi (thường thường)
-Con uống sữa chưa?
-Dạ rồi
-abc
-xyz
-Ba nhớ con quá à!
-Con nhớ ba!
-Ba chúc con ngủ ngon!
-Con chúc ba ngủ ngon!
-Bái bai con
-Bái bai ba
-Con tắt máy đi.
Tít tít tít…
Lần nào cũng như lần nấy, sến rện!
**Đi ăn tiệc:
Khúc đầu ngại ngần
Khúc giữa linh hoạt
Khúc sau …bắt đầu oải:
-Ba ơi ba, đi dzề ba ơi!
-Chút nữa con
-Be ơi be, con gì nó cắn tay con chảy máu nè be ơi! (nhão nhóet)
-Đâu, đâu, đưa ba coi coi (đang ngồi đối diện, bay qua liền)
-Nè ba, hức hức.
-Tội nghiệp con gái tui…
Lại sến! Gặp mẹ hả, nhìn sơ qua “Không có gì đâu con, tay con dơ nó ngứa đó mà”. Bởi vậy đâu thèm kêu mẹ đâu.
**Tối ngủ:
- Tay ba đau quá chừng!
-Đâu, ba đưa con coi đi, đau chỗ nào dzậy ba?
-Chỗ này nè
Kéo cái tay ba lại mà hun vào chỗ đau ấy, xong hỏi:
-Ba hết đau chưa ba?
Thế này thì ba hết đau tay ngay, nhưng lại bị đau tim, hehe.
Ảnh -Một buổi chiều ngày 1/1/09




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
trangpinky@yahoo.com