Cà Na lại có tóc mới. Hôm tết mẹ tỉa sơ sơ mấy cọng lòa xòa trước trán mà cả nhà la um sùm, còn đem dấu cái kéo. Thế mà giờ lại y con trai. Chiều về mẹ nhận không ra con luôn. Mẹ hỏi “Ai cắt tóc cho con vậy?”, con bảo “Cô cắt”. Mẹ lại hỏi “Ai dẫn con đi?”, con nói “Bà ngại dẫn”. Ngoại nói con khóc la kinh lắm, còn tự cắn môi đến tóe máu, vất vả lắm mới cắt xong. 
Hôm chủ nhật rồi đi chích ngừa VG A. Không biết có phải do chích hay vì đi nắng mà con bị sốt, rồi tiêu chảy nữa. Mẹ sợ bệnh này lắm, con sút nhanh lắm. Có hai ngày mà ốm đi thấy rõ. Cũng may là con uống nước nhiều (nước lọc thôi, nhất quyết không chịu uống nước biển khô, lúc thì kêu mặn, lúc lại kêu ngọt quá). Càng lớn càng khó bảo, hư gì đâu á! Giờ thì tạm ổn rồi, chắc còn hơi mệt nên nhõng nhẻo tí chút. 
Dạo này “anh chị” lắm nha. Tối hôm trước thấy ba than buồn ngủ mà cứ nằm võng hoài. Mẹ nhắc ba vô giường ngủ, ba vẫn nằm đấy. Na la: “Ba, mẹ kiu!” Ba không nói gì nên “quát” một hơi: “Ba, mẹ kiu nè!”, “Ba uống sữa đi (rồi) đi ngủ đi”. Ba: bối rối. Mẹ: có thêm một “đệ tử”. Eo ôi ghê quá! 
Đã vậy còn vô duyên, hay nói ngược nữa. Người ta đang thay đồ, chạy tọt vô rồi la lên, vd: “Ba dô dziên!”. Xong xuôi ba hỏi “Ba còn vô duyên không?”. Na: “Ba dô dziên... hết ồi!” Hết biết.










