February 01- Ngày bố chào đời :-)
Hôm nay sinh nhật bố. Sẵn công ty bố tất niên, chắc làm tiệc 2:1 luôn, vậy là về trễ rồi. Tặng gì đây nhỉ, mẹ biết rồi, bố đang cần một thứ... Chiều nay mẹsẽ đi tìm... một mình thôi
Thế là bố đã tròn 31 tuổi, chẳng còn trẻ trung gì nữa. Qua nửa đời người rồi còn gì… Mẹ cũng vậy, chỉ nhỏ hơn bố có 1.5 tháng à, già òi!
Nên bố cũng được an ủi phần nào, không phải lẻ loi trong nhà.
Người ta nói vợ chồng “cùng tuổi nằm duỗi mà ăn”, lại có câu “cùng tuổi lủi thủi làm ăn”. Mình thấy câu sau đúng hơn thì phải. Hai vc tự lực tất cả mọi thứ, nhiều lúc cũng tủi thân. Nhưng đôi khi cũng thấy tự hào chút chút vì điều đó. Nhìn xung quanh thấy nhiều người bằng mình mà sao giỏi giang, thành đạt thế, còn mình thì cứ… lẹt đẹt. Nói ra thì bố lại bảo là tạo áp lực cho bố, nên thôi. Ước mơ cũng nhiều, hy vọng cũng nhiều, mà làm thì chẳng được bao nhiêu. Chắc chưa đến lúc “thiên thời- địa lợi- nhân hòa”, hị hị 
Bố giỏi hơn mẹ nhiều, biết nhiều thứ hơn. Như người ta thường nói là “ra đời không bị ăn hiếp”. Còn mẹ thì sao khù khờ, yếu đuối và hậu đậu thế. May mà có bố, bố che chở cho mẹ, bảo vệ cả nhà mình. Mặc dù đôi khi cũng bất đồng ý kiến (bằng tuổi mà) và bất đồng ngôn ngữ (bố người miền Trung còn mẹ ở miền Nam)
. Nhưng không sao, đừng để mọi thứ đi quá xa, biết chỗ dừng lại là được, bố hén!
Có nhiều lúc mẹ rất giận bố mà chẳng nói ra
(tính mẹ hay vậy). Bố thì có tật nói nhiều, mà hay nói quá lên (thậm xưng í), làm cho người khác thiệt là bực
. Trải qua nhiều biến cố, có lúc tưởng như không vượt qua được, thế rồi cũng qua. Hình như là duyên nợ! Sau 4 năm yêu nhau mới cưới, giờ đã hơn 4 năm chồng vợ. Thời gian không ngắn nhưng cũng chẳng đủ dài để nói được điều gì, chỉ biết lúc này cảm thấy tin tưởng nhau. Và, mẹ rất biết ơn bố đã cảm thông, hiểu được những lo lắng, khúc mắc trong lòng mẹ. Cảm ơn bố vì những gì bố đã làm cho mẹ, cho con, cho nhà ngọai…
I

U
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
trangpinky@yahoo.com