5/3/08

Cà Na 21 tháng


21 tháng, con cân nặng 11.2kg, dài 81cm. Không biết có thấp bé nhẹ cân không. Bữa mẹ hỏi bác sĩ con có bị còi xương, có cần uống vitamin D không. Bác ấy nói vầy mà còi cái gì, cũng không cần thiết phải uống vi. D. Sao kỳ quá, mỗi bác sĩ nói một kiểu ai mà biết làm sao. Lần trước thì bảo phải uống, lần này bảo không cần. Mẹ cứ sợ con thuộc diện nhỏ con giống như mẹ thì mệt. “Thấp cổ bé miệng” khổ lắm con à. Cố ăn uống nhiều vào cho mau lớn con nhé!
Giờ con hiểu chuyện nhiều rồi mà có lúc “lì” lắm nói chẳng nghe. Không biết phải uốn nắn thế nào.
-Chuyện ăn: cứ phải xay như bột tất cả mọi thứ, không thì nôn hoặc nuốt hết nước rồi nhả xác ra. Mà chẳng chịu ăn trái cây gì cả, mẹ lo lắng quá. Từ hôm bị chảy tới giờ bón lắm, nhìn con rặn thấy mà thương (mà phải có người ngồi kế bên phụ họa thì mới đi được, ta nói…) 
-Chuyện vệ sinh răng miệng: cứ phải đè ra dùng gạc mà chà thôi. Hiếm hoi lắm mới tự giác ngồi yên nhe răng ra cho chà. Bàn chải đr mua lâu lắm rồi, cứ để đó ngắm thôi, hic.
-Nhỏ mắt nhỏ mũi cũng khó chịu lắm, chẳng thích đâu (chỉ thích nhỏ mắt cho gấu, búp bê à) 
-Chuyện ngủ: có ngoan hơn, ngủ một mạch tới sáng. Bữa nào có mẹ thì hơi quấy, đòi uống nước hoài.
-Chỉ có đi chơi là thích nhất, suốt ngày cứ đòi đi ra ngoài, ở trong nhà không yên
Lâu lâu có nhiều người tự nhiên thích điểm danh, chỉ mặt từng người một: “ba”, “mẹ”, “bà ngoại”, “bà Út”, “dì Tiên”, “cậu Tư”… làm một hơi rồi đứng cười cười ngộ lắm. 
Bắt chước thì giống cả ngữ điệu luôn, vd cầm cây thước vừa gõ lên bàn vừa la: “Cu anh học bài đi, mẹ đánh bi giờ!” (Y như mợ Hai la anh 2 vậy đó). Còn bữa kia mẹ nói với ngoại là giờ mẹ về nhà còn ba đi nhậu với bạn, Na liền ôm mẹ nói “Ba đi uống gụ, cai cai” (Ai nói với con mấy chiện này dzậy cà?!)
Mẹ hay cầm cái gì nhỏ nhỏ rồi nắm hai tay lại hỏi con “đố con tay nào có?”. Bị mẹ dụ hoài à. Hôm trước mẹ đang ngồi giả bộ chạy lại nắm hai tay hỏi “tay nào? Tay nào?” làm mẹ tức cười gì đâu á. 
Có bữa đi chơi tàu lửa, đu quay, quên câu cá. Về đến nhà, sực nhớ ra nàng ta cứ đòi hoài, ngồi rên rỉ “mịe… mịe… dận Na đi cậu ca… i…i…mịe” (mẹ mẹ dẫn Na đi câu cá đi mẹ). Cố tình xuống giọng thảm thương nhưng mà mịe cũng đâu có đáp ứng hehe. Vậy mới được chứ, chìu riết hư sao! 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

trangpinky@yahoo.com