27/3/08

Mẹ- buồn buồn!


Đôi khi chênh vênh trong cuộc sống chợt nghĩ tới con, nhớ tới ánh mắt ngây thơ, trong sáng của con tự dưng thấy lòng được an ủi lạ. Lúc này mẹ đang chơi vơi, yếu đuối, dễ bị tổn thương lắm con ạ. Con hãy là chiếc phao cho mẹ bám víu, hãy là bờ vai cho mẹ dựa vào, làm điểm tựa yêu thương cho mẹ con nhé! Con yêu mẹ nhiều như mẹ yêu con, đúng không? Mà mẹ lại so sánh khập khiễng rồi. Tình yêu làm sao cân, đong, đo, đếm cho được. Thôi nhé, chỉ cần biết là con có yêu mẹ, thế là đủ. Sao lúc này mẹ cần tình thương yêu nhiều đến vậy không biết, mẹ làm sao chính mẹ còn không rõ nữa. Có gì đó hụt hẫng, mất mát, lòng mẹ đang trống trải. Muốn khóc quá, ước gì có con ở bên để mẹ gục vào con mà thổn thức… Nhưng mẹ lại không muốn con nhìn thấy mẹ như thế, nhất là với một cô bé nhạy cảm như con- mỗi khi mẹ buồn con vẫn hay ôm hôn nhẹ nhàng như xoa dịu, như chở che, cho mẹ cảm giác nhỏ bé trước con... Mẹ lại mâu thuẫn nữa rồi…
Đôi khi muốn trải lòng ra nhưng không thể… Với mẹ sao cái gì cũng khó khăn vầy nè!
Những lúc như thế này cảm thấy yêu con, nhớ con khôn tả…Con hiểu mẹ không?!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

trangpinky@yahoo.com