22/7/10

Buổi tối của bạn Cà Na


Tối qua bạn nằm nói chuyện mãi, đến chừng mẹ ngủ rồi, giật mình thức giấc thấy bạn vẫn còn chơi, bực quá mẹ quát cho mấy tiếng rồi quay mặt đi ngủ tiếp, còn kịp nghe bạn thút thít, hic hic rồi im hẳn. Chả lẽ cứ phải có nước mắt mới xong việc được? Dạo này bạn lì như vậy đó, để mẹ toàn đóng vai ác mới chịu, huhu.
Trước khi ngủ bạn bắt gãi lưng, gãi hoài thì người ta mệt, buồn ngủ. Bạn nói thì gãi năm cái thôi, mà thật ra năm cái của bạn nó tận ...mấy chục cái lận. Xong, vừa ngơi tay thì bạn lại năn nỉ "Ba miễn phí cho một cái nữa đi ba". Ghê hông?
Mà buổi tối bạn thường hay trằn trọc cả tiếng mới ngủ. Bạn than: “Sao tối con khó ngủ quá mẹ. Chỉ có buổi sáng là con ngủ ngon thôi!” Tức là ngủ trễ nên sáng nằm nướng hoài đó. Có cái tật, sáng ba mẹ đi làm mà không bye bye bạn thế nào dậy bạn cũng khóc um lên. Có bữa đang ngủ nghe mẹ đi làm hé mắt ra bye bye, mi gió xong nhắm mắt ngủ tiếp. Vậy mà lúc thức dậy thì quên, vừa khóc vừa trách “Sao ba mẹ đi mà không bái bai con?” Rắc rối ha!
Bạn vẫn nhát, vẫn sợ tất cả mọi thứ trên đời này. Hồi đó nghe kể Tấm Cám, tới đoạn “Bống bống bang bang lên ăn cơm vàng cơm bạc…” thì bạn hét lên “Sợ, sợ cá bống!” Thế là mẹ không kể chuyện đó nữa. Rồi chẳng hạn sợ Chó sói trong truyện Cô bé quàng khăn đỏ. Sợ từ nhỏ tới giờ vẫn còn sợ. Một buổi tối coi kịch cô bé quàng khăn đỏ gì đó trong tivi. Coi xong chạy một hơi vào phòng ôm mẹ “Mẹ ơi sợ chó sói quá!” Tối hôm đó ngủ ôm mẹ cứng ngắt… Chắc bạn thuộc dạng thần kinh yếu nhỉ?
Mấy hôm nay coi quảng cáo Knorr, giống cái bài Quả gì. Mẹ đọc một hơi, bạn thích thú tối nào cũng bắt mẹ đọc cho nghe, gần thuộc rồi.
Quả gì mà chua chua thế?
Xin thưa rằng là quả khế.
Ăn vào thì chắc là chua?
Vâng vang, chua thì để nấu canh chua.

Quả gì mà da cưng cứng?
Xin thưa rằng là quả trứng
Ăn vào thì nó làm sao?
Không sao, ăn vào thì sẽ thêm cao

Quả gì mặc bao nhiêu áo
Xin thưa rằng quả pháo
Ăn vào thì chắc là dai
Không dai, nhưng mà nổ điếc 2 tai

Quả gì mà lăn lông lốc?
Xin thưa răng là quả bóng
Sao mà quả bóng lại lăn?
Do chân, bao người cùng đá trên sân

Quả gì mà gai chi chít?
Xin thưa răng là quả mít
Ăm vào thì chắc là đau?
Không đau, thơm lừng tận mấy hôm sau 

Quả gì mà to to nhất?
Xin thưa rằng quả đất
To bằng quả mít mật không?
To hơn, to bằng nghìn núi Thái Sơn.
Bạn là vậy đó, thơ, truyện, bài hát gì bạn thích là bắt người lớn đọc hoài, tới khi nào bạn thuộc mới thôi. Mỏi miệng gần chết, mong tới ngày bạn biết đọc chữ ghê, hị hị.

20/7/10

Cuối tuần rồi của bạn Cà Na


Thứ bảy, sáng về nhà ghé ngang Big C cho bạn chọn vài thứ vì có hai phiếu mua hàng, quà 1/6 của cty mẹ, giờ mới được sử dụng.
Tối đi đám cưới với ba, nghe bảo là ngoan, chào hỏi, nói năng đàng hoàng, vui vẻ. Thế thì ba cứ dắt con gái theo hoài nhé!
Photobucket
Chơi với anh Bo, anh Bút con bác Trang
Photobucket
Chủ nhật, sáng đi Sở Thú, tối cafe, công viên. Đi hoài ba mẹ mệt mà hình như bạn không mệt, đòi hết chỗ này tới chỗ khác, haizzz.
Đi Sở Thú đây, đi hoài mà lần nào cũng háo hức như lần nào. Và lần đầu chịu mặc cái váy dì Dung tặng, mang đôi giày đỏ bạn chọn trong Big C nữa, hết sức thùy mị, haha.
Photobucket
Photobucket
Xem cừu, dê. Mua kem ăn:
Photobucket
Rái cá, sư tử:
Photobucket
Khu cá sấu:
Photobucket
Cọp, gấu: xem say mê hén
Photobucket
Nghỉ chút trước khi về. Quên, trước khi ra khu trò chơi, không có thoát bạn được. Mà trò gì cũng chán phèo, chán, mệt chả muốn chụp nữa.
Photobucket

14/7/10

Đầm Sen Water Park


Tối qua ba đi “gặp khách”, mẹ giả vờ bảo đóng cửa ngủ cho ba ở ngoài luôn, ai biểu về trễ… Có người bênh ba thấy sợ:
-Thôi mà mẹ!
-?!
-Mẹ đừng để ba ở ngoài, mẹ cho ba vô nhà đi!
-Nhưng giờ này ba chưa về, mẹ buồn ngủ rồi.
-Thì ba về mẹ mở cửa cho ba, rồi mẹ lấy cơm cho ba ăn, rồi mẹ với con đi ngủ …Đi mẹ …đi mà mẹ!
-Mẹ buồn ngủ lắm, giờ mẹ ngủ đây!
-Hịc hịc hic hic… Mẹeee …đi mà mẹeee …Mẹ cho ba vô nhà đi nha….
Rồi ba về, lẽo đẽo theo mẹ ra mở cửa, theo xuống bếp… tí tởn đến hơn 11h đêm mới ngủ 
Photobucket

Có một bà già …Bốn tuổi:
Học chữ số cũng nhớ hườm hườm rồi. Mẹ dán các con số trên cửa phòng, dặn là ở nhà con cứ nhìn lên đó học cũng được. Bạn hỏi “Mẹ có học không?” -Có, thì ban ngày con học tối mẹ với con cùng học. Bạn nói “Mẹ học móc len thì có!” 
Mợ 2 kêu anh 3 lấy cây dũa móng tay bằng sắt, anh 3 cứ lấy sai, ai cũng kêu anh 3 ngố. Sau đó bạn nói mẹ “Mẹ, cái cây dũa móng tay sắt mà anh 3 cũng không biết nữa mẹ, anh 3 ngố ghê!” Mẹ mới hỏi vậy con có biết không? Bạn đáp rằng biết. Mẹ nói vậy sao hồi nãy con không lấy dùm mợ 2 đi? Bạn (si nghĩ chút) trả lời: Mẹ tưởng con cao lắm hả? Thay vì nói là cao quá con không lấy tới thì lại nói vậy, miễn bình luận luôn.
Trong máy hình mẹ có lưu mấy đoạn quay lúc bạn hát, làm trò, mẹ để hoài chưa xóa, lâu lâu lấy ra xem, bạn cũng thích, đòi xem hoài. Vậy mà hôm kia đi Đầm Sen chụp hình mới, bạn chỉ đòi coi hình mới thôi. Tới clip đó bạn cũng bấm xem rồi bảo “Thôi không coi đâu, nhảm nhí quá!” ặc 
Photobucket

Sáng kiến của bạn:
Cứ thấy ba đi đi về về nhà mình -nhà ngoại. Bạn đề nghị: Trước nhà bà ngoại có miếng đất rộng đó mẹ. Giờ mình dời cái nhà ba mẹ về đây đi, mấy nhà kế bên nữa về đây luôn. Ở giữa là đường xe chạy… vậy cho gần, khỏi phải đi cho xa… 
Hờ, phải dời được vậy thì tốt quá rồi con gái. Cái này thì con phải hỏi ba đi, hihi 
Photobucket
  
Hình đi Đầm Sen Water park chủ nhật vừa rồi với ba mẹ, chú Út, cô Lan:
Biết sao dụ được nàng mặc váy hông? Vì một cái quần chip mới đấy, híhí   suỵt!

Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket

10/7/10

Linh tinh chiều thứ bảy


Một buổi chiều thứ bảy, lang thang lang thang trên net, đọc quá nhiều thứ, để rồi cảm xúc lẫn lộn... Muốn viết cái gì đó, về mình, về con, về gia đình... mà không biết nên viết cái gì. Rõ hâm nhỉ?!
Mình
Photobucket
Mình vẫn thế, thích ăn ngon, mặc đẹp, thích du lịch, tham làm tỉ tỉ thứ tỉ mẫn, thích chồng luôn dịu dàng với mình, và điều cuối cùng ...thích tiền luôn đầy túi. Ôi, tiền là cái thứ gì mà ai cũng phải nổ lực, cày cục để có được nó thế?! Ước gì có một bọc tiền ...chừng vài tỉ nó rơi trúng đầu mình. Tham!
Chồng (ừ, kể không có chồng thì thiếu sót thiệt  hehe)
Photobucket
Anh í luôn là một người năng động, xông xáo ngoài XH và lười trong gđ. Thật là không biết dùng từ ngữ gì khi một bữa anh ấy nấu dùm nồi cơm (điện) và hỏi "Em ơi có bật nút gì không?" .  Thế là thôi mình chả mong nhờ vả gì việc nhà cả. Mặc dù rất yêu thương vợ (đến lúc này) và con (chắc chắn là mãi mãi). Anh í rà trước tuổi, mọi người vẫn bảo vậy. Lý do đơn giản thôi, vì anh í rất hay cả nghĩ và lo lắng trong tất cả mọi việc ...và dĩ nhiên là hay nhăn, vì nhăn nên mau rà, ặc. Mình đã cảnh báo rồi đấy nhé, bớt nhăn đi thì sẽ trẻ lâu, khỏi phải nhờ vợ nhổ tóc bạc, hehe .
Con
Photobucket
Dạo này nó rất nhiều thứ để nói, mà mình vốn lười lại hay quên nên để lâu quên ráo trọi. Cố lục lọi trí nhớ còm cõi coi haizzz.
À nó hả, dạo này nó rất là tinh vi, lắm trò, hay bắt nạt người khác (trong gđ thôi). Có chú Út vô thi, ba tính ngủ với chú Út một đêm ở nhà (nó thì ở ngoại), mà nó hết rên tới khóc, năn nỉ ỉ ôi ba nó phải về ngủ với nó. Ba nó đành thua thôi, chạy gần 20 cây số đi về chỉ để ngủ với con gái iu.
Còn nữa, ba lỡ mồm nhắc đến cafe Xưa là nó bắt nhịp ngay, nó bảo ba hứa cho nó đi cafe mà sao ba không giữ lời hứa, kinh chưa. Một hôm trời mưa trời gió mẹ đành thay ba mà dẫn nó đi để khỏi mang tiếng thất hứa với con, hic.
Một ngày nó thay 4-5 bộ đồ. Ngủ dậy là thay, đi chơi thay thì đúng rồi, đi chợ cũng thay, có việc đi đâu đó ké người lớn một chút cũng thay, đi ngủ thay... Mà toàn tự lựa chọn không mới mệt, ngày nào đi làm về mẹ nó cũng phải xếp một đống quần áo trong tủ nó lôi hết ra. Còn trách mẹ "Ai biểu mẹ để tuốt bên trong làm chi!?" Là bới tìm đồ con trai để mặc không đó, có bữa còn đóng thùng (bỏ áo vào quần) cho thấy cái bụng bự, hị hị.
Qua bốn tuổi mẹ thấy tính cách nó dần thay đổi, có lúc lộn xộn không thể hiểu được. Như là chuyện thích ăn mặc như con trai, thích xe hơi, súng nước, bi ve, đồ chơi của con trai. Nhưng lại cực kỳ ...yếu đuối, dễ vỡ. Đụng tí là nước mắt lăn tròn, cười đó khóc đó... Lớn lên cho đi đóng cải lương.
Lúc này nó thích có em lắm rồi hay sao í (nhưng mẹ nó chưa thể). Chơi trò mẹ -con với búp bê, gấu bông, rất dịu dàng, tình cảm. Hy vọng sau này nó thương em, yêu em như thế.
...
Tạm thời nhiêu đó đi, lại quên hết cả rồi 
---
p/s: Sau khi chồng đọc cái đoạn "Chồng" ở trên thì có đoạn chat:
-Bêu xấu chồng trên blog hả?
-Ec. đúng không?
-Không ...Phải yêu vợ mãi mãi chứ!
-Chưa chắc đâu hehe ...
-Chắc chứ!
(Đúng là mồm năm miệng mười )

Gửi người yêu con tôi


Gửi: ba Cà Na, đọc và nghiền ngẫm rồi cố mà đối xử tốt với mẹ Cà Na đấy nhé . Sau này lại gửi cho con rể tương lai, hehe 


Gởi người yêu con tôi
Tác giả: blog TOU
(Của một người bố viết cho con)

Gởi người đàn ông sẽ làm chồng con tôi,
Tôi sẽ thương yêu người yêu thương con tôi, tôi mong anh thương yêu con tôi và thay tôi chăm sóc con bé, từng ngày và mọi ngày.
Tôi mong anh quan tâm chăm sóc con tôi vì nó có thể giật mình thức giấc trong đêm, rất khó vỗ về giấc ngủ, vì nó sợ tiếng gió luồn khe cửa sổ, vì nó nhạy cảm với cả tiếng muỗi vo ve…
Tôi mong anh thông cảm và để một khỏan không riêng tư cho con tôi, một chút thời gian, một chút khỏanh khắc, con bé cần cảm nhận thế giới theo cách riêng của nó, con bé cần hít thở mùi đêm của riêng mình,
Tôi mong anh dịu dàng trong lời nói, hành vi, đối với con bé và đối với thế giới chung quanh con bé. Trong thế giới đó, có cả những đứa con, gia đình, bạn bè, người quen và người chưa quen… đừng để con bé sẽ thất vọng và tủi thân, nếu nhìn thấy thế giới người vợ khác xa thế giới người yêu.
Tôi mong anh nhẹ nhàng với con tôi, vì sự mảnh mai tinh tế trong tâm hồn và thể xác con bé, hãy nói cho con tôi biết điều nó chưa đúng, hãy chỉ bảo thêm cho nó để nó trưởng thành, mong anh cởi mở chân thành và học cách đọc bằng mắt, nhìn bằng tay, để cảm nhận được sự ưng thuận hoặc phản đối của con bé, đừng để con bé cô đơn và khóc tủi.
Tôi mong anh đừng quá đắn đo với tài chính, đồng tiền làm ra là tiền của gia đình anh, bao gồm anh và con bé, đừng để hai tài khỏan, đừng để phải xin – cho, đừng để câu chuyện tiền bạc xâm chiếm nội dung trao đổi trong gia đình.
Với thời gian, con tôi sẽ già, sẽ xấu, sẽ có vết chân chim, sẽ khô tay ít tóc… tôi mong anh vẫn yêu thưong quí trọng con tôi như ngày anh ngỏ lời đầu tiên.
Ngay cả khi giận dữ, nóng nảy, tôi cũng mong anh chọn lời, mong anh đừng làm tổn thương tâm hồn con bé.
Nếu con tôi không may mắn, anh có thể ra đi, mong anh trao đổi, nói chuyện thẳng thắn với con bé, đừng giấu diếm dối lừa, mong anh xem con bé là một người bạn, một người thân, con bé có thể chịu được nỗi đau mất mát, nhưng sẽ khó chấp nhận sự gian xảo lọc lừa.
Và điều cuối cùng tôi mong anh, dù sai trái đến đâu, dù mất bình tĩnh đến đâu… xin đừng bao giờ đánh con tôi… tôi xin anh.

6/7/10

Lại đi bơi


Photobucket
Cuối tuần mẹ thường cho Cà Na đi bơi. Cũng chẳng phải bơi gì, chỉ là vùng vẫy dưới nước, chơi đùa trong hồ, tập giao tiếp với các bạn khác, để bạn dạn dĩ, tự tin hơn.
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Có chỗ để bạn thoải mái chạy nhảy
Photobucket
Photobucket
Và để mẹ được thư giãn trong một màu xanh mướt mát
Photobucket

3/7/10

Linh tinh hay là chuyện cô nàng đang lớn


Mỗi tối trước khi đi ngủ, cô nàng bốn tuổi của mẹ luôn kiếm đủ chuyện để câu giờ. Nào là Dạ, con vô liền …Cho con coi phim xíu nữa …Con đói bụng, con ăn mì gói với ba …Con chưa uống sữa, chưa đánh răng, v.v… Sau khi đã yên vị rồi thì bắt đầu màn “tra tấn” mẹ. Bắt mẹ đọc truyện (thường nhỉ), hát hoặc dạy nàng hát (mà cái volume của nàng rứt chi trầm bổng, réo rắc, đố ai buồn ngủ mà ngủ được), rồi thì thắc mắc nàng không hỏi ai, chừa tối hỏi mẹ. Ôi thôi là đủ thứ chuyện trên đời dưới đất, lúc bí quá thì mẹ vờ …ngủ cho yên chuyện. Thế mà cũng không thoát được nàng đâu, ít nhất là phải ôm nàng thật chặt một đỗi, sau khi chúc nhau ngủ ngon mới đủ thủ tục, hịhị.
Một trong những chuyện nàng í quan tâm nhất là chuyện …giới tính. Ui giời, đêm nào mẹ cũng phải nhai đi nhai lại vài lần “À chuyện là vầy, có một bạn gái, ăn nhiều, mau lớn, lớn lên, đi học, đi làm… Có một bạn trai cũng như vậy, lớn lên….Rồi hai người cưới nhau, là cô dâu chú rể í …Sau đó thì bạn trai í bơm một hạt đậu vào bụng bạn gái …Hạt đậu ngày một lớn lên trong bụng mẹ …Đến khi bụng mẹ chật chội quá, không đủ chỗ cho em bé nữa thì em bé đạp đạp đòi ra ngoài …Sau đó mẹ phải vào bệnh viện để bác sĩ giúp mẹ đưa em bé ra… (Khúc này mẹ kể y như chuyện lúc mẹ sinh ra nàng như thế nào nên phải kể tỉ mỉ không nàng không chịu) …Khi bs bế em bé ra, em bé khóc oe oe …Rồi đưa đến cho mẹ hôn …Em bé được đem đi tắm, cân, đo, quấn khăn vào và trao cho ba và bà ngoại. Ba và ngoại bế em bé về phòng, đặt vào cái nôi be bé, xinh xinh ...Mẹ phải nằm hồi sức, hôm sau mới được gặp em, ôm em, cho em ti ti…. Hihi” Khi mà nàng cứ hỏi đi hỏi lại, nằn nì mẹ kể đi kể lại, và cuối cùng cho rằng em bé đó chính là mình, mình được sinh ra như thế ấy…
9.jpg
Không kể chuyện đó hả, thì là vẽ, nằm trong mùng rồi, thì vẽ vào không khí, vẽ tưởng tượng ấy. Nàng vẽ một vòng tròn lớn, bên trong có hai vòng tròn nhỏ xíu, một gạch đứng chính giữa, ở dưới gạch đứng là dấu ) nằm ngang. Dưới vòng tròn lớn là hình oval có bốn gạch xung quanh, hai trên hai dưới (Tới đây chắc chắn ai cũng biết là nàng vẽ con người rồi phải không?) Tiếp nữa, ở trong hình oval có một vòng tròn nhỏ mà nàng ngoáy hoài. Mẹ thắc mắc là cái gì thế, thì nàng đáp “Là cái rún chứ cái gì mẹ?” -Ô, thì ra là một người không mặc đồ à? HeheNếu vậy thì thiếu cái gì nữa ta? …Khakhakha, không dám kể nữa, nàng này bậy bạ hết sức …hai mẹ con cười lăn lộn tỉnh cả ngủ .
Thế đấy, nàng thích chọc cho mẹ cười rũ ra rồi lại bảo “Mẹ, mẹ cười thấy ghê gì đâu á!” Huhuhu…  
Dạo này nàng học các chữ số. Thật là xấu hổ khi các bạn bằng tuổi nàng đã biết đến đâu rồi, nào là biết nhận mặt số, biết làm toán, biết các chữ cái, đánh vần, có bạn còn đọc được, biết cả tiếng Anh… Nàng chỉ lanh chanh chuyện gì đâu, một chữ bẻ đôi cũng không biết. Không hiểu sao chứ lúc nhỏ thấy nàng cũng lanh lợi, ham học, nhớ lâu. Nhưng đó chỉ là chuyện chơi thôi, không quan trọng, biết cũng được không biết cũng không sao. Bây giờ đến lúc cần phải học, phải nhớ thì nàng cứ ham chơi thôi, chả thiết học hành gì. Ba mẹ quả là sốt ruột, mẹ làm mặt thản nhiên, không ép nàng chứ tìm đủ mọi cách để nàng nhớ mặt dùm mười chữ số thôi, lúc này không ham gì hơn, thế mà nàng làm chưa được. Nào là mua sách tập đếm số, vừa tô màu vừa tô chữ. Nào là bảng chữ bằng nhựa, vừa học vừa chơi. Nào là ví von như trong sách Số 1 hình cây bút chì, số 2 như con vịt đang bơi, số 3 giống cái lỗ tai, số 4 lá cờ đang bay, số 5 như móc câu, số 6 là cái bụng bự, hịhị. Tiếp là số 7 như cái lưỡi liềm, giống sách dạy nhưng nàng có biết lưỡi liềm là gì đâu, nhưng nàng biết cái cuốc hồi về quê, cô Lan cuốc đất xây nhà cho nàng chơi, thế là số 7 giống cây cuốc, cô Lan cuốc đất rồi bẩy đất lên, nó là số 7 nhé v.v…  Mẹ mệt quá rồi, suốt ngày ra rả, nàng cũng ra rả trả bài, y như con vẹt thôi. Thậm chí mẹ còn thường làm bánh hình các con số cho nàng, bánh thì ăn hết, số thì vẫn chưa nhớ, hic hic.
Photobucket
Hy vọng mưa dầm thấm lâu, treo phần thưởng cho nàng là cái đồng hồ điện tử hình gấu Pooh đó, mau mau mà biết số đi rồi có mà coi giờ nhé