10/7/10

Linh tinh chiều thứ bảy


Một buổi chiều thứ bảy, lang thang lang thang trên net, đọc quá nhiều thứ, để rồi cảm xúc lẫn lộn... Muốn viết cái gì đó, về mình, về con, về gia đình... mà không biết nên viết cái gì. Rõ hâm nhỉ?!
Mình
Photobucket
Mình vẫn thế, thích ăn ngon, mặc đẹp, thích du lịch, tham làm tỉ tỉ thứ tỉ mẫn, thích chồng luôn dịu dàng với mình, và điều cuối cùng ...thích tiền luôn đầy túi. Ôi, tiền là cái thứ gì mà ai cũng phải nổ lực, cày cục để có được nó thế?! Ước gì có một bọc tiền ...chừng vài tỉ nó rơi trúng đầu mình. Tham!
Chồng (ừ, kể không có chồng thì thiếu sót thiệt  hehe)
Photobucket
Anh í luôn là một người năng động, xông xáo ngoài XH và lười trong gđ. Thật là không biết dùng từ ngữ gì khi một bữa anh ấy nấu dùm nồi cơm (điện) và hỏi "Em ơi có bật nút gì không?" .  Thế là thôi mình chả mong nhờ vả gì việc nhà cả. Mặc dù rất yêu thương vợ (đến lúc này) và con (chắc chắn là mãi mãi). Anh í rà trước tuổi, mọi người vẫn bảo vậy. Lý do đơn giản thôi, vì anh í rất hay cả nghĩ và lo lắng trong tất cả mọi việc ...và dĩ nhiên là hay nhăn, vì nhăn nên mau rà, ặc. Mình đã cảnh báo rồi đấy nhé, bớt nhăn đi thì sẽ trẻ lâu, khỏi phải nhờ vợ nhổ tóc bạc, hehe .
Con
Photobucket
Dạo này nó rất nhiều thứ để nói, mà mình vốn lười lại hay quên nên để lâu quên ráo trọi. Cố lục lọi trí nhớ còm cõi coi haizzz.
À nó hả, dạo này nó rất là tinh vi, lắm trò, hay bắt nạt người khác (trong gđ thôi). Có chú Út vô thi, ba tính ngủ với chú Út một đêm ở nhà (nó thì ở ngoại), mà nó hết rên tới khóc, năn nỉ ỉ ôi ba nó phải về ngủ với nó. Ba nó đành thua thôi, chạy gần 20 cây số đi về chỉ để ngủ với con gái iu.
Còn nữa, ba lỡ mồm nhắc đến cafe Xưa là nó bắt nhịp ngay, nó bảo ba hứa cho nó đi cafe mà sao ba không giữ lời hứa, kinh chưa. Một hôm trời mưa trời gió mẹ đành thay ba mà dẫn nó đi để khỏi mang tiếng thất hứa với con, hic.
Một ngày nó thay 4-5 bộ đồ. Ngủ dậy là thay, đi chơi thay thì đúng rồi, đi chợ cũng thay, có việc đi đâu đó ké người lớn một chút cũng thay, đi ngủ thay... Mà toàn tự lựa chọn không mới mệt, ngày nào đi làm về mẹ nó cũng phải xếp một đống quần áo trong tủ nó lôi hết ra. Còn trách mẹ "Ai biểu mẹ để tuốt bên trong làm chi!?" Là bới tìm đồ con trai để mặc không đó, có bữa còn đóng thùng (bỏ áo vào quần) cho thấy cái bụng bự, hị hị.
Qua bốn tuổi mẹ thấy tính cách nó dần thay đổi, có lúc lộn xộn không thể hiểu được. Như là chuyện thích ăn mặc như con trai, thích xe hơi, súng nước, bi ve, đồ chơi của con trai. Nhưng lại cực kỳ ...yếu đuối, dễ vỡ. Đụng tí là nước mắt lăn tròn, cười đó khóc đó... Lớn lên cho đi đóng cải lương.
Lúc này nó thích có em lắm rồi hay sao í (nhưng mẹ nó chưa thể). Chơi trò mẹ -con với búp bê, gấu bông, rất dịu dàng, tình cảm. Hy vọng sau này nó thương em, yêu em như thế.
...
Tạm thời nhiêu đó đi, lại quên hết cả rồi 
---
p/s: Sau khi chồng đọc cái đoạn "Chồng" ở trên thì có đoạn chat:
-Bêu xấu chồng trên blog hả?
-Ec. đúng không?
-Không ...Phải yêu vợ mãi mãi chứ!
-Chưa chắc đâu hehe ...
-Chắc chứ!
(Đúng là mồm năm miệng mười )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

trangpinky@yahoo.com