22/10/07

Điều giản dị


Hôm qua tự nhiên mình và anh xã nói chuyện vu vơ rồi chợt nhắc, mới đây mà đã hơn bốn năm rồi, cái ngày mà có hai "người dưng khác họ" cùng về sống chung dưới một mái nhà. Và bây giờ thành viên thứ ba đã được gần 17 tháng tuổi rồi. Vui có buồn có, có khi cảm thấy là không cần gì hơn thế - một tổ ấm của riêng mình, có cả tiếng bi bô con trẻ, công việc làm ổn định, nhưng có lúc cũng cảm thấy hơi bất an, biết có gì là trường tồn vĩnh cửu đâu! Thôi thì "biết đủ là đủ" vậy.
Cũng hôm qua, trước khi đi ngủ mà "bố" cứ lẩm bẩm hoài mấy cái câu mà hôm nay phải báo cáo (chả là hôm nay sếp lớn sang VN, mọi người phải trình bày kế hoạch làm việc với ông ấy). Cực cho bố quá, cái gì cũng được mỗi tội cái "món" tiếng Anh là nó cứ rối rối thế nào. Mẹ trêu sao không đi ngủ mà cứ đọc tới đọc lui hoài vậy, bố nói "Kệ tui, tui ráng làm việc để nuôi vợ nuôi con tui". Hic...hic... bố làm mẹ xúc động quá chừng! Cố lên bố ơi, "bức Tường" vững chắc của cả nhà!
Thế đấy, đôi khi chỉ những điều nhỏ nhặt thôi cũng thấy ấm áp lắm rồi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

trangpinky@yahoo.com