Nghĩ về con -mỗi câu nói, mỗi hành động của con -có thể làm nên một câu truyện sống động trong mẹ. Thời gian bên con không bao nhiêu là đủ, một ngày chúng ta gặp nhau ít quá con nhỉ? Mẹ sợ không kịp nhìn thấy hết những đổi thay, sự lớn lên không ngừng của một đứa trẻ -máu thịt của mẹ. Mẹ sợ vuột khỏi tay mình những giây phút đáng yêu, những khoảnh khắc trong trẻo, hồn nhiên, cả những khó khăn, vấp ngã đầu đời của con... Mẹ muốn ôm tất cả, lưu giữ tất cả những gì liên quan đến con, những nơi con vừa đi qua hay sẽ đặt chân tới... Không bao nhiêu cho vừa tình yêu thương mà mẹ dành cho con. Cũng như nỗi nhớ con, mẹ nhớ con trong lúc làm việc, trong giấc ngủ, nhớ con ngay cả khi con ở cạnh bên… hình ảnh con tràn ngập trong tâm trí mẹ. Mẹ biết mẹ chưa từng yêu ai nhiều như thế, đến khi con xuất hiện trong đời... Và rồi, cũng nhờ con, đôi khi mẹ lại chột dạ khi nghĩ đến bà ngoại. Chắc ngoại cũng yêu mẹ như mẹ yêu con vậy, chỉ cách biểu lộ khác nhau mà thôi…
…
Nghĩ đến con, lúc này đây, bao nhiêu hình ảnh tươi tắn lại ùa về. Mẹ yêu cái nét mặt thiên thần khi con ngủ, khi con nói, con cười, mẹ muốn siết thật chặt nhưng sợ làm con đau. Mẹ yêu cái cách con và ba cạ mũi vào nhau rồi cười hắc hắc. Yêu mỗi khi con lỡ làm mẹ đau (mẹ giả vờ), con vội vàng hôn lên chỗ ấy, ánh mắt rất hối lỗi. Và mẹ nói mẹ ngứa ở đâu đấy, con bảo để con gãi cho… Mẹ yêu việc con “giữ của” dùm ba mẹ, cái gì của ba mẹ đừng ai mà lấy, đừng làm mạnh tay, con sẽ “la”…
…
Nghĩ đến con là nhớ những câu nói “ý thức” của con:
-Chừng nào mẹ có tiền rồi mẹ mua đồ chơi này cho Na há!
-Em bé (trong sách) hư quá, đói bụng mà khóc, bé Na không có khóc đâu …Ừm, dzậy mà Ngoại nói em bé khôn?! (Vì bà ngoại nói em bé biết đòi ăn là em bé khôn)
-Ngoại bị nhức đầu hả, ngoại bị bịnh hả? …Thì ngoại uống thuốc đi!
-Mợ 2 sợ con rắn lắm hả mợ 2? (có rắn thiệt) -chụt chụt… (hôn cho mợ 2 bớt sợ?)
-Bé Na bị ho rồi nè mẹ, mẹ cho bé Na uống thuốc đi!
-Không cho ông Tám ăn bánh đâu, tay ông Tám dơ quá à!
-Bé Na không đaái trong quần đẹp này đâu mẹ, đaái ướt là búp bê trôi đi luôn ớ!
-Dép bé Na nó dơ quá, mẹ chà cho bé Na đi mẹ!
-Chúc mẹ ngủ ngon! Chúc ba ngủ ngon nha ba!
-Bé Na đi học chút xíu rồi dzề chơi dzới ba mẹ nha!
-Mẹ, sao mẹ lại đi làm dzợ mẹ?
…
Nhớ những câu chuyện trò vui vui giữa hai mẹ con:
-Hồi con còn nhỏ, mẹ nấu đủ thứ -rau, cá, cua, tôm, ếch… mẹ xay ra cho con ăn chung với bột đó (giờ thì hổng chịu ăn
).
-Dzậy mai mốt bé Na nhỏ rồi mẹ cho bé Na ăn nữa nha. (??)
-Đâu có, càng ngày con phải càng lớn chứ đâu có nhỏ lại. Ăn nhiều, con lớn bằng anh 3, rồi bằng anh 2, rồi lớn như dì Tiên luôn…
-Ạaaa, rồi lớn bằng bà ngoại, bà Út luôn ha mẹ?
-Ừ, hìhì.
…
-Tối nay con ngủ ngoan nha, đừng có khóc!
-Không bi giờ!! (không bao giờ)
…
-Con thương ai?
-Thương mẹ.
-Không thương ba à? Vậy ai đưa con đi nhà sách, đi công viên, đi bơi đó?
-Ba. Thương ba.
-Thương ai?
-Thương mẹ, thương ba. Thươơng baaa meeẹ!
…
Có con bi bô mỗi ngày, tự nhiên mệt nhọc của ba mẹ tan biến hết. Mẹ ghiền con quá đi mất! Đúng là
Có vàng vàng chẳng hay phô
Có con con nói trầm trồ mẹ nghe

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
trangpinky@yahoo.com