(Qua blog Boom Boom, đọc được bài này nè, copy về cho bố đọc)
Viết cho ai có con....của người ta....
" Khi đứa con bé bỏng mới chỉ dần thành hình trong bụng, người bố có đôi khi chợt thở dài vì biết rằng giới tính của giọt máu nhỏ nhoi là nữ. "
"Không phải anh coi trọng việc sinh con trai hơn con gái, mà anh sợ rằng sau này con mình lớn lên, không khéo nó lại có một cuộc sống đa đoan như hầu hết cuộc đời của những người đàn bà tồn tại trên mặt đất này. Nếu nó là con trai, mạnh mẽ như anh, nó sẽ đỡ khổ.
Ừ, thì anh sẽ không thể dạy con đá bóng ngoài sân, mà có khi phải chờ đợi con hàng tiếng đồng hồ ở lớp học múa và hát.
Ừ, thì anh sẽ không thể lôi con ra ông thợ cắt tóc đầu phố, sau 5 phút mỉm cười hài lòng thấy đầu con mình được cạo nhẵn thín, mà có khi phải phân vân suy nghĩ con mình để tóc dài hay tóc ngắn thì đẹp.
Ừ, thì anh sẽ không thể cho con mình cởi truồng tắm mưa, mà có khi phải mải mê chọn bộ váy thích hợp với màu da con nhân một ngày gì đó không phải đặc biệt.
Nhưng...
Anh sẽ có những giây phút vô cùng thoải mái khi con gái sà vào lòng bố nũng nịu, hỏi bố hôm nay đi làm có nhớ bé ở nhà không? Vì con gái vẫn hay được tiếng là tình cảm mà.
Anh sẽ có những thời khắc đọc truyện cổ tích về mụ hoàng hậu độc ác và cô công chúa đáng yêu cho con gái nghe, dù cả người nhừ ra sau một ngày làm việc, nhưng khi chứng kiến khuôn mặt hồn nhiên của con gái mình thiếp đi trong tiếng kể chuyện mệt mỏi.
Anh sẽ cảm thấy có một niềm tự hào nho nhỏ khi thấy con gái mình xinh hơn những bạn gái cùng trang lứa. Ừ, thì tại vì con giống cha mà!
Và khi con gái lớn lên...
Anh sẽ phải cảnh giác hơn với những vệ tinh xung quanh đang chực gây tiếng sét ái tình vào con gái anh. Anh sẽ phải khuyên can con ở tuổi này yêu đương là quá sớm, dù có thể là anh cũng thuộc tuýp người yêu đương sớm không kém.
Rồi đến ngày anh ngậm ngùi khi thấy con gái lớn hơn một chút và nó chia nửa trái tim cho một người đàn ông ... không phải là bố.
Một ngày đẹp trời hơn, nó thu xếp một ít quần áo, bỏ nhà sang ngủ nơi khác. Vâng, đứa bé lớn lên thành thiếu nữ nay đi lấy chồng. Để ông bố thỉnh thoảng lại ngậm ngùi nhìn sang phòng con thấy vắng.
Anh sẽ thấy con gái hay về thăm ba mẹ. Mỗi lần về nó lại cầm tiền "bòn rút" của chồng đem về biếu.
Và... một ngày anh sẽ lên chức ông.
Có thể ông sẽ có thằng cháu trai...
Có thể lại là cô cháu gái...
Với anh, em tin điều đó không quan trọng bằng việc chứng kiến sự trưởng thành của cô con gái. Trên bước đường đó, đôi lần nó sẽ vấp phải những khổ đau tương tự như những người phụ nữ khác. Nhưng anh và em đã trải qua quãng thời gian đó, thế nên, ta hẳn biết được điều gì là cần, điều gì là đủ, điều gì là đúng để truyền cho con gái yêu đứng dậy và đi tiếp.
Con trai hay con gái cũng đều có những cuộc đời, cũng đều có những niềm vui và nỗi khổ, cũng đều có khi thăng và giáng. Những lo lắng dù đúng cũng sẽ là thừa. Nhưng qua trải nghiệm của riêng mình, em cảm thấy rằng khi người bố truyền cho con trí thông minh và nghị lực mạnh mẽ, con sẽ đủ tỉnh táo để hiểu điều gì cần tránh và nên làm.
Còn anh ơi, nếu không có những giọt nước mắt, làm sao hiểu được giá trị của niềm vui? Không có khổ đau, sao thấm thía được hạnh phúc? Cuộc sống là chuỗi hỉ, nộ, ái, ố xen kẽ luân chuyển, cứ tự để nó trôi đi trong cuộc đời mỗi người. Thế mới gọi là cuộc đời. Còn nếu bao bọc con trong tủ kính, giá trị nào của cuộc sống khiến nó hiểu được và trân trọng đây?
Anh là người thông minh và nghị lực, em tin rằng bé con anh cũng thế."
(st)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
trangpinky@yahoo.com