Cà Na là con nhỏ …nhát như Thỏ đế!
Chẳng là, buổi tối trước khi ngủ, mẹ kể truyện Tấm Cám. Thì trong truyện Tấm có nuôi con cá Bống nhỏ, khi đem cơm ra cho Bống ăn Tấm gọi:
Bống bống bang bang
Lên ăn cơm vàng, cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người
…Rồi ngày qua ngày, Bống lớn lên …Dì ghẻ rấp tâm ăn thịt Bống… Đến bữa Tấm đem cơm ra gọi mãi, gọi mãi chẳng thấy Bống đâu… Tấm ngồi khóc hu hu… Bụt hiện ra…
Đó, mẹ chỉ kể vậy, cá Bống đâu có gì ghê gớm, chỉ có mỗi dì ghẻ là ác thôi.
Vậy mà, không hiểu bạn xâu kết lại như thế nào, nằm ngủ mơ thấy gì, mà khuya ôm mẹ cứng ngắc.
Sáng ra bạn kể, bé Na sợ con cá to, đen đen quá, mà hai con luôn… Nên Na ôm chặt mẹ đó… Giờ thì Na hết sợ rồi, có ba có mẹ mà sợ gì… Mẹ kể chiện con cá Bống tiếp đi mẹ!
Lạ chưa?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
trangpinky@yahoo.com