Cả nhà nội ai cũng bảo ông rất khó tính và gia trưởng. Trong nhà ai cũng sợ ông một phép. Nhưng ông rất có uy tín, làng trên xóm dưới ai nấy đều nể nang ông hết. Có chuyện gì đứng ra nói năng, giải quyết là một tay ông. Mẹ mình thì thấy ông nội hiền từ, nói chuyện rất tình cảm. Lúc ba mẹ mới cưới, khi trở về quê ông dặn dò hai vợ chồng trẻ đủ điều. Có một câu mà mẹ ghi nhớ mãi “Cẩn thận không bao giờ thừa nha các con!”
Khi nào con lớn, hè ba mẹ sẽ cho con về quê nội thường xuyên, con sẽ học được nhiều điều hay từ ông, con nhé, mẹ mình nói vậy.
Ông nội sức khỏe đã yếu đi nhiều. Do một đời lam lũ cho cho gia đình, cộng với những vết thương thời chiến tranh để lại. Có cả những mảnh đạn còn nằm đâu đó trong người ông, thỉnh thoảng nhức buốt. Ba mình là con trai trưởng, lớn lên đi xa học rồi lập nghiệp ở đây luôn. Cho nên lúc nào cũng ray rức không làm tròn bổn phận cháu đích tôn. Mỗi lần giỗ chạp hay lễ tết mà không về được, ba như người thất thần, tâm trí cứ đâu đâu, lại hay cáu gắt nữa. Mẹ thông cảm với ba, nhưng biết làm sao được, con đường mình đã chọn là phải đi tiếp chứ, phải không ba? Bởi vậy, nhà mình luôn cố gắng về quê những dịp này để ông bà vui, ông cháu gần gũi. Dù ngôi nhà mình có lạnh lẽo những dịp xuân về, khách khứa thì từ chối hết... Đành vậy, ba mẹ làm cho mình noi theo mà…
Vậy mà ông, ba đòi đưa đi kiểm tra sức khỏe thì ông xua đi, bảo chỉ ở một ngày rồi về liền. Ba mẹ bàn nhau, dứt khoát phải giữ ông lại, thậm chí còn tính dấu cả đồ đạc không cho ông về được... Năn nỉ mãi, ông chẳng nói gì, mai sẽ đưa ông đi khám tổng quát. Không biết ông có nhất quyết đòi về như những lần trước không …làm sau đó ba mẹ vừa day dứt vừa thấy hụt hẫng nữa. Ông nội là vậy đó, lúc nào cũng sợ làm phiền con cháu…
Từ lúc sinh ra đến giờ, mình gặp ông nội có bốn lần. Lúc nhỏ, mình chẳng nhớ, nhưng khi gia đình mình về quê hôm tháng 3, lúc ấy mình mới 22 tháng, thì mình nhớ ông luôn. Xem hình là mình chỉ ông nội liền. Hôm qua ông vào chơi, thăm mình, mình vui lắm. Chỉ e dè lúc đầu, rồi sau thì mình bám cổ, leo lên người ông ngồi, thậm chí còn hù hù nhát ông nữa. Hai ông cháu giỡn vui ơi là vui! Trưa ông nằm nghỉ mệt mà mình cứ “Ông nội, dậy!!” hoài à
.
Ông nội đấy:
Nhìn ông nội với ba nè, nhìn khác xa không? Một người cằn cỗi -một người phơi phới:
Mình thích chơi với ông nội rồi, nhưng khi biểu chụp hình với ông thì mình làm eo, lơ là:




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
trangpinky@yahoo.com