Con -có thể viết thật nhiều, nói thật nhiều ...về những điều hoa mỹ trong cuộc sống. Nhưng khi nói về mẹ, con thật kiệm lời, mọi từ ngữ bỗng trở nên sáo rỗng...
Dù bao nhiêu tuổi, con vẫn cứ nhỏ bé trong vòng tay mẹ, con biết...
Tấm lòng của mẹ, đi hết cuộc đời này con trả vẫn chưa xong...
Cảm ơn đời, cho con còn được cài bông hồng đỏ trên ngực, mỗi khi mùa Vu lan lại về.
Cảm ơn mẹ vì đã sinh ra con!
...
Bỗng chợt nhớ một tùy bút đọc được trên báo Mực Tím từ năm nào không nhớ nổi. Chỉ biết rằng nó cứ bồi hồi trong tâm trí mỗi khi nghĩ về tình mẹ con...
ĐÊM QUÊ
Mai con đi ...Còn lại đêm cuối cùng này ...Thức lặng nghe gió lùa trên mái lá, nghe tiếng thở dòng sông hiền hòa ôm ấp tuổi thơ năm tháng, nghe xao xác tiếng máy tàu ai đi sớm về khuya ... Mai con đi ...Còn lại đêm cuối cùng này. Lặng lẽ nghe nhịp tim thay đổi lạ. Tất cả những điều bình dị, tầm thường sao giờ yêu thương quá. Con muốn ôm tất cả vào lòng vì chẳng nỡ lìa xa ...
Mai con đi, một nửa trái tim gởi lại quê nhà, có mẹ cha, anh em, cánh đồng và bầu trời êm ả, một nửa mang cho đời và thơ, cho bàn tay, khối óc ... Mưa nắng quê mình thất thường, mẹ thương con xin đừng ráng cấy đồng xa.
Mẹ ngủ chút nữa đi cho đêm dài ra mãi. Cho yêu thương con sẽ chẳng xa rời. Mẹ hãy ngủ cho đêm nay còn đọng lại. Để nghìn đời con nhớ mãi ân nghĩa, thủy chung...
(st)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
trangpinky@yahoo.com