8/8/08

Vì con là con đầu lòng của mẹ.


Hôm nay là một ngày con lại lười ăn và nôn ra tất cả. Lại bị mợ Hai đánh đòn. Một ngày thật tệ đối với con. Mẹ bế mà nghe con hức hức mãi. Tội!
Mẹ đã sai rồi, đọc bên blog bạn thì thấy chứng biếng ăn không chỉ mình con. Trong đó sai lầm thuộc về người lớn –những người suốt ngày luôn bắt con ăn, ăn, và ăn thôi. Chuyện ăn đã ám ảnh con, thảo nào mẹ chẳng thấy con thèm bất cứ thứ gì...
Và những nỗi lo lắng, stress lên stress xuống… không chỉ mình mẹ có.
Giờ phải làm sao, có cải thiện tình hình được không, có trễ không? Mẹ sẽ cố gắng, sẽ không ép con nữa, sẽ hoàn toàn không! Mẹ tin ít nhiều rồi con sẽ khác đi, một ngày gần đây thôi, con nha!
Lại nhớ có người nói “Con đầu không sâu thì …mọt”. Mẹ nghĩ cũng đúng, đứa con đầu dù mẹ có nâng niu, chăm bẵm hết mực …thì vẫn có thiếu xót. Lần đầu tiên làm mẹ, nhiều lúng túng, ngỡ ngàng, lại chưa có chút kinh nghiệm, … làm sao mà tránh khỏi sai lầm!
Mẹ may mắn có được bà Ngoại chăm sóc con với bề dày đã chăm một đàn em nhỏ, ba đứa con và nhiều đứa cháu. Tình thương của Ngoại, công sức của Ngoại không gì có thể bù đắp hết. Ngoại nuôi cháu, còn lo cho cả con, từng ly từng tý. Mẹ hổ thẹn lắm vì chưa một ngày đền đáp công ơn cho Ngoại.
Tuy nhiên, mẹ biết có cái đã cũ, xưa không còn phù hợp, có cái chưa đúng… Mẹ giải thích hoài, nói như mẹ bạn Bầu “Làm cho người lớn hiểu nhiều khi còn khó hơn cả trẻ con”. Một phần cũng sợ Ngoại giận “Tao nuôi lớn mày được…”, nên cái gì không ảnh hưởng lắm thì cho qua…
Con hãy tha lỗi cho mẹ vì lần đầu tiên của mẹ nhé! Nhưng con yên tâm, vì vậy mà mẹ yêu con hơn bất cứ ai, tình yêu đầu tiên của mẹ, cho mẹ biết thế nào là tình mẫu tử thiêng liêng... Yêu thương con nhất, dẫu sau này em con (nếu có) ganh tỵ, hờn dỗi thì mẹ vẫn thế. Vì con là chị Hai, con đầu lòng của mẹ, chấp nhận hết những vụng về, sai sót của mẹ, gắn kết với mẹ dài lâu hơn cả...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

trangpinky@yahoo.com