Đây là bản nháp của mẹ, viết vào vì sợ cái đầu Nobita của mẹ sẽ đánh rơi đâu đó hết! Nó sẽ không đầu không đuôi, lộn xộn, lung tung lắm …Nhưng con sẽ biết được ở thời điểm này, con đã biết những gì, nói những câu ra sao… (Con được 26 tháng tuổi rồi). Quên quên, có kèm cả ảnh nữa!
-Anh Chuột nói cái gì, bé Na hổng hiểu?! (Nói với anh mới ở Quảng Ngãi vô –thảo nào!)-Đừng có cầm, xóc vô mắt bây giờ! (La chị hàng xóm dám cầm banh đũa chơi)
-Đưa điện thoại đây, rớt hư của mẹ, trả cho mẹ đi! (La anh Hai)
-Ghế ba mẹ mua cho bé Na đó, anh Hai ngồi hư là phải đền cho bé Na nha!
-Gọi điện thoại: Mẹ gợi ý “Con hỏi Cô Bông khỏe không?”. Con “Cô Bông khỏe hông cô Bông?”, cũng biết thêm thắt ha.
-Dạo này thích kêu mình là em bé “Mẹ cho em bé ăn cái gì đi, mẹ ẵm em bé đi…”
-Hay giả làm Ếch ộp, nhảy qua lại chỗ mẹ đang ăn: “Mẹ cho Ếch ộp ăn một miếng đi, Ếch ộp thèm ăn quá! Ếch ộp đói quá nè mẹ ơi!”. Thương con Ếch ộp này quá chừng! -Vừa chụp hình xong, “Đưa Na coi thử coi!”
-Anh 2, anh 3 coi phim hoạt hình hoài, cậu Tư biểu về nhà coi đi, để cậu Tư coi Thời sự. Anh 2 rủ “Bé Na đi qua nhà anh 2 chơi không?” –“Hông, bé Na ở đây coi Thời sự mà!” ặc ặc.
-Gọi “Mẹ!”, mẹ quay lại thì “Cô”… “Chị”… “Dì”… Coi “ghét” không?
-Sáng kêu hoài cậu Tư không dậy, mẹ bực, la, gắt… Con “Ò ó o …cậu Tư dậyyy đi!”
-Có tật khóc thét to. Mợ Hai vừa nghe chạy vào hỏi “Đứa nào mới hét đó?”. Con “Có đâu, đâu có ai hét đâu!”, chối đây đẩy à.
-Cầm đồ cột tóc của mẹ hỏi “Cái này của ai đây hả mẹ?” –“Của mẹ” –“Đẹp quá há!”
-Đã phân biệt được sáng, trưa, chiều, tối? Tối trước khi ngủ mợ Hai kêu đi tắm, con bảo “Bé Na tắm rồi mà!” –“Con tắm hồi nào?” –“Hồi trưa đó!”
-Rất thèm uống nước đá, người lớn sơ hở một tý là cho vào miệng liền. Sáng ăn bún bò, kêu “Cay quá, uống nước, uống nước!” Mợ Hai nói lấy trà đá uống nha –“Thôi, uống đá là bị bịnh, mợ Hai đánh đó!” (Phải zậy hôn, hay vờ vịt?);)
-Cậu Hai xin về một ít cá bảy màu, nói “Để cho con Na nó ăn!” (Ý là để dụ cho Na ăn nhanh hơn đó mà). Khỏi nói là nó thích như thế nào, ngủ trưa dậy, nghe khoe cá, cá, bật dậy liền, rồi cứ dán mắt vào đó, hỏi suốt thôi. Rồi nói rằng “Con cá nó bơi đi tìm mẹ nó đó, nó đói bụng quá đó!”, hic tội con cá ghê!
Mà sao dạo này bạn hay mủi lòng thế bạn, gặp con gà bạn cũng bảo “Gà đi tìm mẹ hả, gà đói bụng rồi đó, hông ai cho gà ăn hết?”. Con chó thì giục “Đi về nhà uống sữa đi, đói bụng bi giờ!”
Rồi, đã đến lúc “Đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ”. Ai, làm gì, ở đâu,… mọi thứ có thể liên hệ bạn í là sẽ rõ (Dĩ nhiên chuyện xảy ra lúc bạn đang ngủ hay mắc qua nhà hàng xóm chơi thì sẽ không biết!). Híhí, nói vậy nghĩa là bạn đã biết tường thuật lại câu chuyện rồi đó. Kể một mạch 5-6 câu, đủ để người ta hiểu ra chuyện, zậy cũng tốt hén!
_____
Ps: Đêm qua con lại ho, ói 4 lần, có đàm trong cổ. Chiều nay lại đi bác sĩ :(




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
trangpinky@yahoo.com