19/9/08

Ngày thứ tư


Ngày 18, tháng 9, năm 2008.
Mẹ đã gọi điện thoại cho cô Ngọc hỏi thăm tình hình con ở trường thế nào, có tiến triển không, có gì bất thường không. Cô nói con chỉ khóc lúc mới đến rồi nín, cô cho ăn con ăn giỏi, rồi chơi với các bạn… Bình thường hết, rồi sẽ ổn thôi, mẹ yên tâm. Mẹ bảo con nhát lắm, hay khóc nhè. Cô kêu con dữ chứ nhát gì -chắc vì con khóc hay hét lên. Mẹ nhờ cô để ý con dùm mẹ. Cô nói mai cô sẽ chụp ảnh con ở lớp cho mẹ xem, rất ngoan. Cô đảm bảo đầu tháng 10 sẽ đâu vô đấy -mẹ hy vọng vậy…
Tối qua mẹ về nhà vì thấy con đã ổn ổn. Vậy mà con quấy cả đêm, đòi ngủ với mợ 2, rồi bắt mợ 2 bế trên tay đến gần sáng.
Sáng sớm cậu 2 gọi điện bảo ba mẹ cho con nghỉ hôm nay, cậu 2 nói con mệt lắm, sợ con bị khủng hoảng gì đó… Mẹ nói không sốt thì vẫn cho đi bình thường, không thể nghỉ được.
Hôm nay mẹ nghỉ nguyên ngày. Con ăn sáng ở nhà, tới trường muộn hơn mọi ngày. Lúc soạn cặp con khóc không chịu đi. Vậy mà lên xe thì con nín luôn, tay cầm hai cái bong bóng. Đi đường mẹ nói đủ thứ, mẹ bảo con cho bạn bớt một cái bong bóng thì con không chịu. Mẹ nói vậy con vô con chơi đồ hàng, chơi bán hàng với bạn, nói chuyện với bạn như hôm qua đó. Mẹ hỏi hôm qua con nói chuyện gì với bạn, con bảo “Nói với …em bé”.
Mẹ trao con cho cô, con không khóc nhưng mặt buồn buồn. Mẹ đi con bye bye mẹ.
Trưa mẹ trông từng giờ, từng phút để vào rước con, xem con có mừng không. Nhìn từ xa, mẹ thấy con đang ngồi ghế ôm balô như hôm trước. Thấy mẹ, con lăn tăn, chạy lại cô Ngọc “Con thưa cô con về!”, rồi chạy vô trong chào cô Hường nữa. Vừa trở ra thì lại quay vô …đòi cái bong bóng bạn đang cầm. Mẹ thấy mặt con lạnh lùng ghê!
Về nhà thì cô H. gọi báo con ăn trưa ở lớp không được. Mẹ cho con ăn một chén cháo giò rồi đi ngủ. Ngoan, nhưng chiều tối cứ bám lấy mẹ, đêm ngủ bình thường.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

trangpinky@yahoo.com