Cà Na này, Mẹ có nhiều điều muốn nói với con. Tối qua tới giờ, mẹ nghe đau nhói trong lòng, từ lúc mẹ nghiêm trị con. Đây là lần đầu tiên mẹ cứng rắn, cương quyết, không chiều theo ý muốn vô lối của con.
Mẹ rất thương con, nhưng không vì thế mà mẹ không nghiêm khắc với con, mẹ phải uốn nắn con từ lúc này và mẹ thấy đã quá chậm trễ.
Mẹ có quan niệm rằng dạy con không nên bằng roi vọt. Bằng tình yêu thương, bằng những lời thủ thỉ, nhỏ to tâm sự, bằng những thưởng phạt công minh… Nhưng có lẽ con chưa hiểu hết.. Lúc vui con nghe, còn lúc chướng lên thì con mặc sức gào thét, bắt nạt mọi người. Ai cũng sợ con khóc, con la, sợ con sẽ ói ra những thức ăn ít ỏi có trong bụng, sợ làm phiền hàng xóm nữa, nên chiều cho xong. Riết đâm quen, đó là thứ vũ khí hữu dụng của con…
Có nhiều lời khuyên cho mẹ, mẹ phải học cách “Thương con không phải lúc nào cũng chiều con”. Rồi mẹ đã thay đổi, lúc hư quá cũng phải đét mấy cái cho con sợ, con chừa.
Tối hôm qua, trước lúc đi ngủ con lại giãy nảy đòi mợ 2. Mẹ bảo con ngủ với mẹ, con không chịu, con cứ la hét. Mẹ nghiêm mặt lại, bảo nín! Không nín, mẹ quất cho 2 cái vào mông. Con càng la to, mẹ quất cho cái nữa, hỏi “Nín chưa?”. Con bắt đầu ngạc nhiên, giảm cường độ lại. Mẹ nói tiếp: giờ này là giờ ngủ, mợ 2 về ngủ, con cũng phải ngủ chứ, sao lại kêu mợ 2 hoài? Mẹ chưa nói xong, nhắc đến mợ 2 lại khóc, lại giãy đạp lung tung. Mẹ bảo im, quất vô chân mấy cái nữa. Chắc đã thấy là mẹ không đùa, nín bớt, đòi uống nước, đòi lên nệm nằm. Mẹ không cho, bảo chừng nào con nín hẳn, mới được nói. Rồi cầu cứu bà ngoại, mẹ nói mẹ đã đánh con rồi thì không ai bênh con được, con không được đòi ai cả. Thút tha thút thít… Mẹ bắt khoanh tay, dạ mẹ, nói con không dám khóc nữa, con nghe lời mẹ …nói theo răm rắp. Mẹ nói lần này mẹ tha, lần sau hư nữa mẹ sẽ phạt con đứng úp mặt vào tường, không được đi đâu cả đấy! …Phùuu, xong trận chiến này, đổ mồ hôi hột. Mẹ phải công nhận một điều là con bướng bỉnh thật. Lần đầu tiên mẹ không e dè chuyện con khóc ói, chuyện phiền lòng mọi người… giọng mẹ vừa to vừa dứt khoát, không thôi là lại thua con… Sau đó mẹ bế đi rửa mặt, thay áo, mẹ nói “Mẹ thương con lắm, con ngoan con sẽ được đi chơi, được mua đồ chơi. Nhưng con không nghe lời là sẽ bị đánh đòn, bị phạt đó!” …Ôm mẹ ngủ mà hức hức rất lâu…
Con có biết không, mỗi lần mẹ tét một cái vào đít con là mẹ đau như chính mẹ bị ai đánh vậy. Ngoài mặt mẹ lạnh lùng nhưng trong lòng rất dằn xé, xót xa…
Mẹ muốn con sẽ là một em bé ngoan, phải biết đâu là giới hạn, không được phép, phải biết vâng lời… Mẹ hy vọng con sẽ hiểu được điều mẹ muốn nói, răn dạy.
Nói gì chứ giờ mẹ vẫn còn đang buồn chuyện mẹ đã đánh đòn con, nhớ ánh mắt lạ lẫm, hụt hẫng khi nhìn mẹ (vì trước giờ mẹ rất nuông chiều con). Nhớ mấy dấu đo đỏ trên người con khi mẹ thay đồ cho con, nhớ giọng con hức...ức mãi trong giấc ngủ.
Mẹ mong là mẹ sẽ ít khi dùng đến biện pháp này nha con…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
trangpinky@yahoo.com